XtGem Forum catalog





Thế Giới Game Di Động



-><-Khẳng Định Phong Cách Wap Việt-><-



Bạn ơi !! Hãy lưu lại Wap Tha0KK.Wap.Sh và giới thiệu cho bạn bè of bạn biết nhé!!
--
Ngày xửa ngày xưa, ở một vương quốc nọ có hai vợ chồng nhà nọ tên là VN và PT. Sau những năm dài cố gắng hoạt động, phấn đấu hai vợ chồng đó đẻ đc hai đứa con đặt tên là VINAPHONE và MOBIPHONE. Do tình hình kinh tế của vương quốc khó khăn nên hai vợ chồng quyết định chuyển đổi cơ cấu kinh tế, chuyển sang bán PHỞ với hai món chính là Tái nạm do thằng VINAPHONE phụ trách và Tái gầu do thằng MOBIPHONE phụ trách. Thời mới đầu, vương quốc chưa có ai biết làm và bán phở nên hai vợ chồng VNPT làm ăn cũng được. Dù khách hàng chỉ ăn một miếng thịt hay một sợi phở cũng tính tiền 03 bát (?). Thậm chí nhiều lúc khách hàng vào ngứa tay cầm cái giấy chùi mồm hoặc cầm cái tăm xỉa răng là cũng được coi là đã ăn rồi và được tính tiền 03 bát. "May mà thời nay anh em chúng ta ăn phở bát nào trả tiền bát đấy, người ta gọi là húp nước trả tiền". Rồi xã hội phát triển, đất chật người đông, vào một ngày đẹp trời nọ có một ông kia cũng nổi hứng lên quyết định đi bán phở. ông ta tên là VTel. Nhưng do nhà nghèo, không có tiền và có tiền cũng không xây quán được kịp thế là ông ta bèn chuyển nhà đến gần nhà vợ chồng VNPT rồi bán hàng. Phong cách bán của ông ta ban đầu là sang quán nhà VNPT, mượn bàn ghế, bát đũa, thậm chí cả bếp rồi mang bánh phở và thịt (Là hai thứ Vtel có sẵn) rồi bắt đầu bán hàng. Chiêu hút khách của ông Vtel là "ăn bát nào trả tiền bát đấy", rồi "ăn miếng thịt nào trả tiền miếng thịt đấy", rồi "ăn phở khuyến mại bát : có thể ăn xong rồi vứt bát". Cộng thêm với giá rẻ giật mình với phương châm : "Bát phở của mình bao giờ giá cũng phải thấp hơn của họ. Lỗ cũng được." nên phở của ông Vtel bán rất chạy, mọi người bỏ dần phở của ông bà VN&PT. Bực mình quá ông bà VN & PT bèn không cho mượn bát hoặc bất đắc dĩ phải cho mượn thì ông bà cho mượn bát bẩn (chưa rửa!!!!!!!!!!). Thế là ông Vtel bán phở có phần chững lại. Ông ta bèn kiện lên quốc vương và bắt triều đình ép vợ chồng nhà VN PT phải cho mượn bát đũa và bàn ghế. Không dám cãi vợ chồng nhà VNPT phải cho mượn nhưng cũng lắm võ mà không thấy các cụ xưa kể lại... Lại nói vợ chồng nhà VN & PT sau khi bị triều đình ép phải chiều ông Vtel thì ức lắm nhưng không làm gì được, vẫn phải cung cấp cho ông ta. Chỉ thi thoảng mới dồn khách hàng của ông Vtel vào thế bí với lý do khách hàng của hai thằng con ông đã ngồi chật chỗ trong quán rồi, không còn chỗ cho khách hàng của ông Vtel kia nữa. Vào một ngày đẹp trời nọ hai vợ chồng VN & Pt mới nghĩ ra một cách là đến xin nhà vua cho mình giảm giá để còn bán hàng cạnh tranh nhưng triều đình đã không chấp nhận với lý do "mày giảm giá thì nó chết a`. Mà nó chết thì ... tao ở với ai". Hai vợ chồng nhà VN & PT ức lắm nhưng đành phải nghe theo. (Sở dỹ hai vợ chồng nhà kia phải chiều theo triều đình vì nghe đâu ông Vtel là con nuôi của Quan Tổng quản nắm quyền quản lý tất cả binh mã của triều đình (?). ) Ông Vtel được thể triều đình đang cưng chiều mình thì càng làm tợn. Ông ta liên tục giảm giá cho khách mặc dù bát đũa và địa điểm bán hàng vẫn phải đi mượn của hai vợ chồng nhà VN & PT. Rồi một ngày kia, triều đình dưới sức ép của văn võ bá quan đã đành phải nhượng bộ đồng ý cho hai vợ chồng VN & PT giảm giá chứ không thì khách hàng bỏ hết sang ăn phở của ông Vtel thì cũng .... Lại nói ông Vtel sau khi biết tin vợ chồng nhà hàng xóm sắp được giảm giá thì ức lắm, ức không chịu được, thế này thì ức chết mất.... thế là ông ta cho gọi hết cả đội bưng bê, rửa bát, nhặt rau, thái thịt, cả thằng trông nồi nước dùng lại bàn phương cách đối phó. Thằng rửa bát giơ tay : Theo ngu ý của đệ, đại ca cứ giảm thấp hơn nó 30 % là được. Lần sau nó có xin giảm giá nữa triều dình cũng ko cho đâu. Ông thái thịt lên tiếng : Ko được, phải giảm 50% và cho ăn một bát khuyến mại một bát mang về cho vợ con Cô bưng bê nói : Theo cháu, chú ko giảm giá mà cứ khuyến mãi mạnh vào cho cháu kiểu gì cũng ăn tiền Tổng hợp lại Ông Vtel đã ra chiêu như sau: - Tất cả các bát phở đầu tiên trong ngày của khách ko thèm lấy tiền - ăn một bát tặng 01 bát + 01 miếng tái gầu - Khách hàng vào quán (Nhưng phải ăn của ông vì quán ông vẫn mượn) thứ 1000.000.000 được tặng 1000.000.000 bát (ăn cả đời). - Có nhiều bát đẹp cho khách hàng lựa chọn - Giảm giá còn 5.900 đ / bát như em đã nói ở trên........ Theo dự báo những cơn bão mới từ nhà VN & PT sẽ sắp xuất hiện. Thực hư ra sao hạ hồi phân giải Lại nói, sau khi gia đình VN & PT giảm giá xuống còn 6.000 đ/bát ông Vtel tức lắm. Ông ngửa mặt lên trời mà than rằng : "Trời đã sing ra Vtel sao còn sinh ra VINA và MOBILE". (Trong khi rõ ràng tái chín và tái gàu của nhà VN & PT có trước). Từ khi nhà ông Vtel quyết định khuyến mãi cho các hộ gia đình ăn phở bát đầu tiên không lấy tiền thì vấn đề phát sinh bắt đầu sảy ra. Các chú nhà ta cứ để phần đến đêm sau khi xem bóng đá say sưa, cá độ bét nhè mới bắt đầu đi ăn phở của ông Vtel. Thế là tranh chấp sảy ra, ông Vtel chẳng "tưởng tượng" ra là người ta ăn phở bát đầu tiên nhiều như thế mặc dù bát đầu tiên là vào 8h30 tối. Thêm vào đó, các chú ăn xong mặc dù chẳng biết mình có phải trả tiên hay không cứ tập trung vào con mẹ tính tiền để hỏi giá. Thế là vấn đề phát sinh đã sảy ra. Mịa kiếp, một lúc 1.000.000 người hỏi xẻm bát phở mình vừa ăn hết bao nhiêu tiền thì nó trả lời thế nào được, Thế là ông Vtel tức giận bảo : Tao dek biết chúng mày ăn hết bao nhiêu tiền, chúng mày mà dek trả thì tai cứ trừ tiền rồi tao xin lỗi sau. Mà chúng mày vào ăn sau không được phục vụ thì là lỗi của bọn nhà bên cạnh không phục vụ kịp thời cho chúng tao bán hàng thôi" Không bao giờ có chuyện đền bù cho cái việc các ông vào ăn nhưng chúng tôi không phục vụ kịp vì đó không phải là lỗi của chúng tôi.

Cô nhóc bướng bỉnh...

Chương 3: Trò chơi của ngày Lễ tình nhân (2)

Sưu tầm 

Sáng,hắn tỉnh dậy trước nó,hắncười mỉm nhìn nó đang ngủ nghiêng đầu vào vách đá,chắc cô bé lắm đêm qua ê chân lắm đây,hắn ngồi dậy nhìn nó ngủ,tim hắn đập loạn nhịp,trông nó cứ như 1 thiên thần ấy.. 

Nó ngáp 1 cái dài rồi tỉnh ngủ,nó giật cả mình khi có 1 cái mặt điển trai to tướng đang gấn áp sát vào mặt nó..."Anh,...anh..làm cái j đấy.Định nhân lúc tôi ngủ say làm chuyện xấu xa j đúng không?Anh đúng là biến thái qáu mà... 

Hắn nhìn nó cười cười,k nói gì,chả phải vì hắn hôm nay thay đổi tính cách j đâu màthực ra là hắn đang suy nghĩ cái việc trong chớp nhoãng xảy ra cùng vs ý định xấu xa của hắn là muốn HÔN nó.... 

Trời đã sáng hẳn,ánh nắng ấm áp tràn ngập khắp khu rừng như chưa từng có trận mưa dữ dội nào xảy ra từ hôm qua nhưng trong tâm trí 2 người nào đó vẫn còn nguyên những kí ức của riêng họ...^^ 

Hắn nhìn xung quanh cái hang và thấy có 1 lối đi nhỏ ở đấy,hắn dẫn nó đi theo lối ấy,ra phía sau hang... 

"OAAAAAAAAAAAAAA...đẹp quá"-Nó thíchthú hét lên 

Trước mặt nó là 1 bờ suối trong xanh,nước chả róc rách,2 bên bờ những cô nàng thiên nga trắng muốt đang gột rửalông cáh,thỉnh thoảng những chú bướm sắc màu bay lượn lờ hết chỗ nọ sang chỗ kia 

"Không ngờ trong thành phố nhỏ bé này cũng có 1 ngôi rừng thế này"-Hắn nói 

Bỗng nhiên nó nhìn thấy có 1 vậtđỏ đỏ gì đó đc treo trên cành cây gần đấy,nó chạy ra với với...Đúng lúc nó lấy đcnó xuống thì đòng thời nó cũng bị trượt trên luôn,ngã ùm 1 cái xuống hồ,may mà nước hồ k sâu nên nó cũng không làm sao.Thấy có tiếng động mạnh hắn quay ra vàthấy nó bị ngã nên hốt hoảng chạy lại phía nó 

"Cô,cô không sao chứ??"-Hắn lolắng 

"Xì anh nghĩ tôi làm sao đcchứ,này cầm cái này mở ra xem thử đi"-Nó đưa cho hắn 

"Cái gì vậy..."Hắn cầm lấy tờ giấyvà đọc 

"Chúc mừng các bạn đã tìm thấy,hãy mau chóng quay về địa điểm trường Devil"-Hắn đọc rồi quay người đi... 

"Ơ ơ...anh kia..." 

Thực ra thì là nó vẫn đang ngồi dưới vũng nước,hắn cũng định kéo nó lên rồi chứ ai bảo nó tự nhiên đưa tờ giấy này cho hắn làm gì(Cua:đúng đúng,anh Kiệt đúng.....Phew...Cua bị Ngọc Như đá bay ra xa....) 

"Ôi trời,anh quên mất bé.Mà hay làbé tự đứng dậy đi,từ chỗ anh ra chỗ bé xa lắm đấy"-Hắn nhe răng cười nhăn nhở 

Nó tức xì khói,đang đứng dậy thìnó thấy có cái gì đó chạy qua chân nó,nhức.."A" 

Nó kêu lên,hắn thấy nó mãi k đứngdậy liền lại gần 

Ê,bé sao thế 

"Chân tôi,....đau lắm"-Mặt nó nhăn như khỉ đáp 

Hắn vội nhấc nó lên bờ,xoa vào chân nó 

AA..... 

"Chắc chân bé bị chẹo rôì"-Hắn lol ắng nhìn nó "Kiểu này thì làm sao có thể về trường đây..." 

"Híc híc...tôi không cố ý,chắc tại vừa nãy tôi bị chẹo chân"-Mắt nó đỏ hoe,như sắp khóc đến nơi,nó tỏ vẻ ăn năn thật sự 

Hắn rất bất ngờ trước biểu hiện này của nó,hắn chỉ nói thế thôi mà đã sắp khóc rồi sao,mà còn cái mặt của nónữa chứ trông nó lúc này thực sự rất DỄ THƯƠNG... 

Và kết quả là hắn bị xộc máumũi(Cua:>"<,có thể mà cũng bị xộc máu,bạn Kiệt nhạy cảm quá đi) 

"Á,máu,anh làm sao vậy"-Nó lạidùng khuôn mặt lo lắng,ánh mắt trong veo ân cầm hỏi hắn 

"anh...anh không sao,chắc tại trời nắngquá,thôi bây giờ chỉ còn cách là cõng bé ra đến chỗ để xe thôi,bé mau chèo lên lưng anh đi"-Hắn đánh trống lảng rồi giục nó 

Nó suynghĩ đắn đo 1 hồi thấy hắn nói cũng có lý,vs cả chắc hắn cũng không có ý xấu gì đâu nên nó ngoan ngoan chèo lên lưng hắn 

Nó đc hắn cõng trên vai,bờ vài hắnthật rộng và rắn chắc,nó thấy mồ hôi của hắn rịn trên chán,thấy thương thươngvà có phần ăn năn tội lỗi nên nó hỏi hắn bằng cái giọng dịu dàng hết mức cóthể: 

"Xin lỗi anh,chắc tôi nặng lắmnhỉ,xin lỗi..." 

Nó nói mấy lần mà chỉ thấy hắn ậmừ,nó nghĩ chắc hắn giận nó rồi,từ hôm qua nó đã nghĩ về hắn thoe 1 phương diệntích cực hơn,bởi vì những gì mà đêm qua hắn nói khi đang ngủ mơ,đã khiến nónhận ra rằng hắn không thực sự xấu xa đến thế...... 

Cuối cùng thì hắn cũng đã đưa đcnó ra xe,hắn lai nó về trường... 

"Cặp đôi thứ 100 cũng là cặp đôi cuối cùng đã về đến nơi,vì các bạn là đôi cuối cùng nên phải chịu hình phạt mà chúng tôi đề ra..".Nó và hắn vừa vào đến cổng trường đã nghe thấy tiếng MC sang sảng 

"Sao lại là cặp đôi cuối cùng,chả nhẽ mọi người đều tìm đc sớm như thế.Nó thắc mắc.. 

"Nhưng chúng tôi đã tìm được thứ mà trò chơi này yêu cầu,chả nhé vẫn bị tính là thua?"-Hắn hỏi lớn 

Haaaa....aaHAA.... 

Cả khán phòng rộ lên,tiếng MC lạivang lên"Đúng là các bạn đã tìm thấy thật nhưng có lẽ các bạn vẫn chưa đọc kĩ tờ giấy nhiệm vụ thì phải,trò chơi này chúng tôi đã có ghi chú rõ ràng bên dưới là dù có không tìm đc món đồ thì cũng phải về trước 6h sáng,mà bây h đã là7h,co nghĩa là các bạn đã chậm gần 1 tiếng đồng hồ..." 

Nó vs hắn ngạc nhiên,nó vội rút ra tờ giấy nhiệm vụ vo trong túi áo.. 

TRỜI...quả thật là như vậy,huhu sao số nó khổ thế k biết(Cua:cho đáng đời ai bảo k đọc kĩ~~^^) 

Hắn nhìn nó bất lực: "Tờ giấy này bé giữ mà,sao lại không đọc kĩ cơ chứ" 

Nó cúi gằm mặt không nói gì,xấu hổ quá mà 

"Và đây là hình phạt mà chúng tôiđưa ra cho 2 bạn,hì hì,cũng nhẹ nhàng thôi.Đó là bạn nam sẽ cõng bạn nữ đi vòngquanh trường 3 vòng nhớ.."- giọng Mc hồ hởi 

.....Hờ hờ.....Cái gì cơ....3 vòng á 

Dưới đây là hình biểu thị khuôn mặt"hạnh phúc" của 2 bác nhà ta khi nghe xong yêu cầu: 

(Cua:khổ thân khôg cơ chứ...Kiệt và như:còn ngồi đó mà giả bộ,tại ai tại ai mà bọn tôi khổ thế chứ...Cua bị sút bay....) 

><" 

Hộc...hộc.... 

Kiệt thở không ra hơi nữa,quay lạibảo nó: "Bé à,trông bé nhỏ nhỏ mà sao nặng thế,bé bao cân thế...anh đã nguyện hi sinh lưng mình để bảo vệ bé,nhưng mà...ai ui.." 

Nó đập vào đầu anh ta 1 cái 

"Đàn ông con trai mà thế hở,mới làm 1 tí đã giở trò.."-Nó cau mặt 

"híc...có phải anh muốn nói thếđâu,chỉ tại vì..." 

"sao...sao...anh nói sao"-Nó gằn giọng 

Từ hôm qua đến nay nó mất hết hình tượng thục nữ đoan trang vì tên này,may mà không có bạn nó ở đây (Cua:eo ôi,các bác ơi,con Cua đẻ ra cua biết thừa tính nó,nhưng mà vẫn không ngờ nó có thể chém bão đến mức này,>"<,gì mà thục nữ...Như nhìn Cua gườm gườm:Mẹ Cua vừa nói gì thế...haizzzz...sao con mình đẻ ra mà mình lại sợ nó chứ) 

Cuối cùng thì nó vs hắn cũng đãhoàn thành xong thử thách,hắn ngồi nghỉ mà tưởng như là sắp không sống nổi,nótuy rằng vẫn ghét hắn nhưng biết 90%chuyện này xảy ra là do lỗi của nó nên cũng không nói gì nhiều... 

Trời đã xế chiều,từng vạt nắng mờ đi như tan vào gió,nó và hắn ngồi trên bậc thềm trước phòng học,nó thực sự thấymình đã gặp rất nhiều rắc rối,đến bây h chân nó vẫn còn đau,nó cũng không muốn dính dáng vào hắn nữa,nên nó lên tiếng trước cắt ngang bầu không khí lặng im giữa nó và hắn: 

"Cảm ơn anh đã giúp tôi từ hôm quađến nay,không có gì thì tôi về trước đây,chào anh"-Nó nói rồi đứng dậy,nhưnghắn đã giữ tay nó kéo lại,nó đang đứng trên bậc nên mất đà,ngã nhào vào lòng hắn,nó chỉ nhớ hắn đã nói gì đó vs nó... 

"Em sẽ không thoát khỏi anh đượcđâu,nhóc ạ"  

Back to posts
Comments:

Post a comment



--
HOME CHAT

Kiếm tiền online chưa bao giờ dễ đến vậy.$.$

Thống kê site
img
img
TOPWAP
Hôm nay :9
Tổng cộng :2254
Thời gian tải trang: giây
SEO : Bạn đến từ :


Đường dây nóng :0975.808.968

Tip: Vui lòng KHÔNG nháy máy !! Mình chỉ tiếp SMS thôi .
Danh Ngôn Tình Yêu


THE-END